Min menu

Pages

Xe h:ỏng giữa trời mưa, cô gái được một chàng trai tốt bụng cho t:á tú:c. Nhưng vừa bước vào nhà, cô khiến anh ho:ảng h:ốt khi trông thấy...

Dưới màn mưa tầm tã, từng giọt nước rơi xuống mặt đường như những giọt nước mắt vô hình, cô gái đứng bơ vơ bên chiếc xe máy bị hỏng giữa vùng ngoại ô vắng vẻ. Trời mưa lạnh, những cơn gió rít qua kẽ lá làm cô run rẩy, không chỉ vì rét mà còn vì nỗi cô đơn trống trải len lỏi sâu trong tim. Cô cố gắng gọi điện nhưng sóng yếu, không một ai trả lời. Tâm trí cô rối bời, cảm giác bất lực dâng lên, như thể mọi cánh cửa đang đóng sập trước mặt.

Bỗng, từ phía con đường mờ ảo, một bóng người xuất hiện. Ánh đèn pha từ chiếc xe hơi cũ kỹ lóe lên trong màn mưa, chiếu sáng khuôn mặt chàng trai trẻ với ánh mắt hiền từ và nụ cười ấm áp. Anh dừng lại, hỏi han tình hình với giọng nhẹ nhàng, khiến cô gái cảm thấy an toàn hơn một chút. Chàng trai đề nghị chở cô đến nhà mình để trú mưa và sửa xe vào sáng mai. Trong khoảnh khắc ấy, lòng cô gái dâng lên một tia hy vọng nhỏ bé giữa màn đêm mênh mông.



Khi chiếc xe dừng lại trước ngôi nhà nhỏ giữa vườn cây xanh um tùm, cô gái cảm nhận được sự yên bình kỳ lạ. Cánh cửa gỗ cũ mở ra, và anh mời cô vào trong với ánh mắt đầy chân thành. Nhưng ngay khi cô bước vào, một cảm giác bất an lóe lên trong ánh mắt chàng trai. Anh lùi lại vài bước, miệng thốt ra một câu đầy kinh ngạc: "Sao... em lại ở đây?" Cô gái quay lại nhìn anh, đôi mắt ngập tràn sự ngạc nhiên và bối rối. Có điều gì đó không bình thường giữa họ, một bí mật ngầm giấu kín dưới lớp mưa tầm tã.

Cô gái không biết phải giải thích ra sao khi anh kéo cô vào phòng khách, nơi ánh đèn vàng ấm áp chiếu xuống những bức tranh cổ kính treo trên tường. Mỗi bước chân cô như vướng phải một sợi dây vô hình, tâm trí cô quay cuồng với những câu hỏi không lời đáp. Anh là ai? Tại sao ánh mắt anh lại đầy sợ hãi và ngỡ ngàng? Những hồi ức bị lãng quên từ lâu bỗng ùa về trong tâm trí cô, khiến tim cô đập mạnh đến mức gần như vỡ tung.

Chàng trai, tên là Minh, ngồi xuống cạnh cô với vẻ mặt căng thẳng, nhưng rồi anh bắt đầu kể một câu chuyện mà cô chưa từng nghe. Hóa ra, họ từng là bạn thời thơ ấu, nhưng vì một biến cố đau thương, họ đã mất liên lạc suốt nhiều năm. Minh kể về những ngày tháng cô đơn sau khi gia đình cô biến mất trong một tai nạn bí ẩn. Anh đã luôn tìm kiếm cô, với hy vọng một ngày sẽ gặp lại. Cô gái nghe từng lời mà nước mắt lăn dài, những cảm xúc bị dồn nén bao năm nay bây giờ mới có cơ hội trào ra.

Trong lúc kể chuyện, trời vẫn mưa không ngừng bên ngoài, như thể muốn rửa sạch những ký ức đau buồn và những ngờ vực. Minh nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô, sự an ủi không chỉ từ lời nói mà còn từ ánh mắt chan chứa tình cảm. Cô nhận ra mình không còn cô đơn, dù quá khứ có đau thương thế nào đi nữa. Cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng, đẩy lùi những bóng tối từng bủa vây tâm hồn cô.

Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại reo vang phá vỡ không khí yên tĩnh. Minh ngần ngại nghe máy, vẻ mặt anh biến đổi khi nghe giọng nói quen thuộc từ đầu dây bên kia. Đó là người thân của cô gái, và họ đang tìm kiếm cô ráo riết. Một cơn sóng cảm xúc dâng trào trong cô, vừa là niềm vui, vừa là nỗi lo sợ. Cô biết, cuộc gặp gỡ này không chỉ là sự tình cờ, mà còn là khởi đầu của một hành trình mới để hàn gắn quá khứ.

Ngày hôm sau, dưới ánh nắng yếu ớt sau cơn mưa, chiếc xe được sửa xong. Nhưng cô gái không muốn rời đi. Cô cảm thấy đã tìm lại được một phần chính mình, một nơi chốn để trở về. Minh và cô bắt đầu những ngày tháng làm lành vết thương bằng sự tin tưởng và tình cảm chân thành. Họ cùng nhau xây dựng lại những mảnh ký ức đã mất, tìm kiếm hạnh phúc trong những điều giản đơn nhất.

Cuối cùng, mưa đã dừng, bầu trời trở nên trong xanh, như phản chiếu tâm hồn cô gái được giải thoát khỏi bóng tối. Cô và Minh đứng bên hiên nhà, nhìn về phía chân trời xa xăm, nơi ánh sáng mới đang chờ đón họ. Tình yêu và sự kiên nhẫn đã biến những giây phút đen tối thành những trang mới tươi sáng, chứng minh rằng trong cuộc đời, dù có bao nhiêu khó khăn, thì vẫn luôn có hy vọng và sự ấm áp chờ đợi phía trước.