Một buổi chiều mùa hè oi ả, ánh nắng vàng rực rỡ tràn ngập khắp con phố nhỏ. Tiếng ve kêu râm ran như bản nhạc nền cho cuộc sống thường nhật. Trong căn nhà nhỏ cuối phố, cậu bé tên Nam, khoảng bảy tuổi, hớn hở chạy về nhà, tay cầm một chiếc hộp nhỏ được gói cẩn thận bằng giấy báo cũ. Đôi mắt cậu sáng lên niềm vui, miệng không ngừng gọi: "Mẹ ơi! Mẹ ơi! Con có quà cho mẹ nè!"
Người mẹ, đang lúi húi trong bếp, nghe tiếng con liền lau tay vào tạp dề rồi bước ra. Thấy con trai vui vẻ, bà mỉm cười hỏi: "Con có gì mà vui thế?" Nam đưa hộp quà lên, nói: "Anh đánh giày ở đầu phố tặng con cái này, bảo con mang về cho mẹ."
Người mẹ nhận lấy chiếc hộp, lòng trào dâng niềm xúc động vì sự quan tâm của con. Bà nhẹ nhàng mở hộp ra. Nhưng khi nhìn vào bên trong, nụ cười trên môi bà vụt tắt. Đôi mắt mở to, tay run rẩy, bà như hóa đá. Trong hộp là một chiếc vòng cổ bằng bạc, kiểu dáng cổ xưa, với một mặt dây chuyền hình trái tim có khắc chữ "T.L".
Bà không thể tin vào mắt mình. Chiếc vòng này... chính là món quà kỷ niệm mà người chồng quá cố đã tặng bà trước khi ra trận cách đây hơn mười năm. Sau khi ông mất tích, chiếc vòng cũng không cánh mà bay. Bà đã tìm kiếm khắp nơi nhưng vô vọng. Vậy mà giờ đây, nó lại xuất hiện trong tay con trai bà, do một cậu bé đánh giày tặng.
Nam ngạc nhiên nhìn mẹ: "Mẹ sao thế? Mẹ không thích à?" Bà ôm chầm lấy con, nước mắt lăn dài trên má: "Không, mẹ rất thích. Chỉ là... mẹ quá bất ngờ thôi." Bà tự nhủ phải gặp cậu bé đánh giày để tìm hiểu sự thật.
Sáng hôm sau, bà dẫn Nam đến đầu phố, nơi cậu bé đánh giày thường ngồi. Cậu bé khoảng mười hai tuổi, gầy gò, nước da ngăm đen, đôi mắt sáng và lanh lợi. Thấy Nam, cậu cười tươi: "Chào em! Mẹ em đấy à?" Bà tiến lại gần, nhẹ nhàng hỏi: "Cháu ơi, chiếc vòng hôm qua cháu tặng con cô, cháu lấy ở đâu vậy?"
Cậu bé ngập ngừng một lúc rồi nói: "Cháu nhặt được trong một chiếc hộp gỗ cũ ở bãi rác sau chợ. Thấy đẹp nên cháu giữ lại. Hôm qua thấy em Nam dễ thương, cháu muốn tặng em một món quà."
Người mẹ cảm ơn cậu bé và xin phép được giữ lại chiếc vòng. Cậu bé gật đầu: "Dạ, cô cứ giữ. Cháu vui khi biết nó có ý nghĩa với cô." Bà cảm động, móc ví lấy ra một ít tiền đưa cho cậu bé, nhưng cậu lắc đầu: "Cháu không lấy đâu ạ. Cháu tặng mà."
Trên đường về, bà suy nghĩ mãi về chiếc vòng. Làm sao nó lại xuất hiện ở bãi rác sau chợ? Có thể ai đó đã lấy trộm và vứt đi? Hay một người quen cũ đã giữ nó suốt thời gian qua? Bà quyết định quay lại bãi rác để tìm kiếm manh mối.
Tại bãi rác, bà lục lọi trong đống đồ cũ và phát hiện một chiếc hộp gỗ nhỏ, bên trong có vài bức thư cũ và một tấm ảnh chụp người chồng quá cố của bà cùng một người đàn ông lạ mặt. Phía sau ảnh ghi: "Anh em mãi mãi - T.L & H.Q". Bà nhận ra người đàn ông kia là Hùng, bạn thân của chồng bà. Bà nhớ lại, sau khi chồng mất tích, Hùng cũng rời khỏi làng và không ai biết tin tức gì về anh ta.
Bà quyết định tìm gặp Hùng để hỏi rõ sự tình. Sau nhiều ngày dò hỏi, bà biết được Hùng hiện đang sống ở một thị trấn nhỏ cách đó vài chục cây số. Bà lên đường, mang theo chiếc vòng và bức ảnh.
Khi gặp Hùng, ông ta ngạc nhiên và xúc động khi thấy bà. Bà đưa chiếc vòng và bức ảnh ra, hỏi: "Anh Hùng, anh có thể giải thích cho em về những thứ này không?" Hùng thở dài, ánh mắt trĩu nặng: "Anh xin lỗi. Sau khi chồng em mất tích, anh đã tìm thấy chiếc vòng này trong doanh trại. Anh giữ lại như một kỷ vật. Nhưng rồi anh cảm thấy tội lỗi vì không giao nó cho em. Anh đã định gửi lại, nhưng không đủ can đảm. Cuối cùng, anh bỏ vào hộp và cất đi. Không ngờ nó lại bị vứt ra bãi rác."
Bà lặng người, rồi nói: "Em không trách anh. Em chỉ muốn biết sự thật. Giờ em đã biết, em cảm thấy nhẹ lòng." Hùng cúi đầu: "Cảm ơn em đã tha thứ."
Trở về nhà, bà cảm thấy như trút được gánh nặng trong lòng. Chiếc vòng không chỉ là kỷ vật của chồng, mà còn là biểu tượng của tình yêu và sự tha thứ. Bà quyết định giữ nó như một báu vật, để sau này trao lại cho Nam khi cậu trưởng thành.
Nam, dù còn nhỏ, nhưng cảm nhận được sự thay đổi trong mẹ. Cậu hỏi: "Mẹ ơi, mẹ vui hơn rồi phải không?" Bà ôm con vào lòng: "Ừ, nhờ con mà mẹ tìm lại được một phần ký ức quý giá."
Từ đó, mỗi lần nhìn chiếc vòng, bà lại nhớ đến chồng, đến cậu bé đánh giày tốt bụng, và đến bài học về sự tha thứ, lòng tốt và tình yêu thương. Cuộc sống tiếp tục trôi, nhưng trái tim bà luôn ấm áp bởi những kỷ niệm và tình cảm chân thành.